Mình bước bên lề cuộc sống của nhau,
Không tình yêu ở giữa...
Không ràng buộc nhau dù chỉ một lời hứa,
Như hai kẻ lạc đường chia sẻ mái hiên chung.
Em loay hoay ở giữa dốc thanh xuân,
Nơi bước tiếp hay dừng đều đơn độc.
Xoay quanh em là những ngày khó nhọc,
Tình bạn, tình yêu chẳng trọn vẹn điều gì...
Anh đã mệt nhoài sau những chuyến đi,
Bao năm tháng hết lòng vì người khác.
Chỉ có trong tay những ngày nắng nhạt,
Chút kỷ niệm buồn man mác nhớ để quên.
Nói với nhau câu chuyện phiếm hằng đêm,
Em thấy lòng mình ấm thêm đôi chút,
Anh cũng vơi đi tiếng thở dài áp lực,
Để thấy có điều gì đáng để đợi ngày mai...
Anh và em rồi sẽ trở thành ai,
Sẽ bước chung đường hay chia hai ngả rẽ?
Em sợ một ngày như bao ngày vẫn thế,
Anh lẫn giữa biển người xa lạ chẳng tìm em.
Em và anh mai này sẽ tiến thêm,
Hay sẽ quay đầu xem như xa lạ?
Chuyện thường ngày giữa thế gian vội vã,
Chẳng ai còn nhung nhớ đến ai đâu.
Ai bảo từ đầu
Chẳng nói thật với nhau...
#DuPhong